Người Tôi Đã Nuôi Dưỡng Trở Thành Người Đàn Ông Bị Ám Ảnh Về Tôi
Tác giả
Lượt đọc
Tôi đã sở hữu cơ thể của kẻ phản diện có kết cục bị chém đầu. May thay, còn đến tận 3 năm cho đến khi nguyên tác bắt đầu.
Tôi tuyệt đối không muốn chết như vậy đâu. Tôi đã trúng số độc đắc tại sòng bạc mà tôi tìm thấy để thay đổi vận mệnh của chính mình.
Nhưng cái gì đây? Tên làm chủ ở đây lại chạy trốn vì hết tiền và để lại cậu bé nô lệ 19 tuổi làm vật thế chấp…
“Tên của cậu là Ben nhé? Thế nào?”
“Tuyệt lắm, Ben…”
Tôi đã đặt tên cho cậu bé nô lệ không tên này là Ben. Tôi nghĩ rằng mình đã tìm thấy một người có thể dựa dẫm ở thế giới xa lạ này.
“Tôi muốn ở cạnh cô”
“Sao cơ?”
“Cersinia, tham gia cùng tôi đi”
Nhưng anh ta đã biến mất mà không nói một lời nào khi quyết định đi cùng.
***
Một mùi cơ thể quen thuộc tỏa ra từ người đàn ông đang đứng trước mặt. Cersinia biết rằng đó là một người hoàn toàn khác, thật vô lý.
Nhưng khi nhìn vào ánh mắt quen thuộc đó, cô bỗng thốt ra tiếng mà bản thân còn không ngờ tới.
“Ben…?”
Anh ta nở một nụ cười rạng rỡ, như thể rất hài lòng khi tôi nói ra cái tên này.
“Cersinia của tôi, tôi nhớ em lắm đó”